14/12/16

Bột mì nhứt quấy món ăn đặc biệt trong lòng người xứ nẫu, đôi niềm tâm sự

Không hiểu sao mỗi khi nghĩ đến “nó”, tôi lại thấy lòng mình chùng lại. Cái thời mà sáng sáng má dậy sớm nhóm bếp rồi bắc cái chảo, đổ dầu quấy bột cách đây đã 20 năm, tưởng đã rất xa mà thật ra lại gần đến nỗi như ở đâu đó trong từng thớ thịt người mình.

Hồi đó, má chả có gì cho bầy con ăn sáng ngoài món bột mì nhứt quấy. Bột mì rất rẻ, mua chừng một hai ngàn đồng là cả nhà có thể ăn sáng no cả tuần. Cũng có khi đói bụng quá, mình thấy món bột ngon “bá cháy”, nhưng nhiều lúc lại ngán đến phát ghét. Má thường “bồi dưỡng” cho cô giáo dạy mẫu giáo của mình bằng món này bằng cách rủ cô tới nhà ăn luôn. Cô cũng thương mình hơn cũng từ những chảo bột, thương vì cô trò đều nghèo như nhau.

Bột mì nhứt quấy món ăn dân dã của con người xứ nẫu
Hôm má chồng ở quê vào chơi, cúm na cúm núm mang cho một túi bột mì nhứt. Chồng mình - vốn xuất thân từ dân củ mì chính hiệu xuýt xoa: “Chô cha, má mang cái món này là trúng ý con lắm, con vẫn thấy buổi sáng ăn bột quấy là ngon nhứt”. Nói là làm, ngay sáng hôm sau, ông chồng hý hoáy pha bột. Ngày xưa má mình mua là loại mì tươi, đóng thành cục, đem về chỉ cần bóp ra đổ thêm nước cho vừa rồi quấy. Còn má chồng thì cho bột mì khô, mịn. Má nói, tụi bay không biết chớ bữa nay ở ngoài mình nẫu quý cái loại bột này lắm, nhứt là bột nhà làm, vừa ngon vừa sạch sẽ, ăn cũng đảm bảo không có hóa chất gì.

Để có món bột mì quấy ngon rất dễ. Chỉ cần độ sao cho lượng bột và nước vừa, không lỏng quá, cũng không đặc quá rồi phi dầu hành thiệt thơm lên, đổ bột vô quấy. Người đứng quấy phải cầm đến mấy đôi đũa, cầm chắc tay vì bột dính. Lửa quấy bột phải là lửa riu riu để bột chín từ từ, chín thấm tháp từ trong ra ngoài. Quấy đến khi bột chuyển màu trong trong, keo lại thành dề, trở đi trở lại một chặp, ngửi thấy mùi bột chín là được.

Chén mắm chấm bột phải giã ớt thiệt cay, thiệt ngon thì ăn mới sướng. Bình thường thì chỉ cần chén mắm ngon, cay xè là chấm bột ngon lành. Nhà nào khá khẩm hơn thì cho thêm cái trứng vịt luộc dằm ra cho nó “có chất”. Muốn ngon hơn chút nữa thì “đầu tư” chén mắm nêm, còn thấy con cá cơm muối nguyên, óng ả nằm trong chén, vắt thêm vô chút chanh. Bột nhứt quấy được để luôn trong chảo nóng, nhà có mấy người thì thêm mấy đôi đũa là xong. Cả nhà cứ thế, dích một cục bột, chấm một chút mắm mà hít hà.

Phải nói, hiếm có món ăn nào rẻ tiền mà ngon đến như thế. Mà cũng hiếm có kiểu ăn nào ăn theo kiểu dính cục như vậy, vừa vui vừa như chất keo kết nối tình cảm gia đình, kết nối những mảng ký ức trôi dạt về một mối.

Báo Bình Định

Bình Luận


EmoticonEmoticon